(VTC News) - Bị truy tố về tội giết người có tính chất "côn đồ", nữ sinh giết người tình trên xe Lexus bị VKS đề nghị mức án từ 17-19 năm tù giam.
Hôm nay (30/12), TAND TP Hà Nội đã đưa ra xét xử vụ Vũ Thị Kim Anh giết người trên xe Lexus. Vụ án từng gây xôn xao dư luận suốt gần 1 năm qua vì thủ phạm là một nữ sinh viên sư phạm, nạn nhân là một doanh nhân, nguyên nhân dẫn đến án mạng là do quan hệ tình cảm và cách thức giết rất côn đồ: dùng dao sắc nhọn cứa vào cổ nạn nhân.
Hung thủ bật khóc
Theo cáo trạng, cuối năm 2005, Vũ Thị Kim Anh (SN 1987, quê ở Cao Bằng) thi đỗ vào Đại học Sư phạm Hà Nội. Khi xuống Hà Nội học, Kim Anh tạm trú tại P306 Tập thể Vĩnh Hồ, phường Thịnh Quang, quận Đống Đa, Hà Nội.
|
Trước vành móng ngựa, bị cáo Vũ Thị Kim Anh liên tục đưa tay gạt nước mắt khi khai về hành vi phạm tội của mình. (Ảnh: Ng.L) |
Khoảng tháng 6/2006, ông Đỗ Tiến Chính (SN 1967, quê ở Cao Bằng, trú tại số 326 Kim Ngưu, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) và Kim Anh có quen biết và quan hệ yêu đương. Hơn 1 năm sau đó, Kim Anh chủ động chấm dứt quan hệ yêu đương với ông Chính khi có người yêu là anh Nông Đức Hải.
Theo lời khai của Kim Anh tại phiên toà, thì trưa 13/2/2009, Kim Anh đã mua một sim điện thoại khuyến mại lắp vào máy điện thoại. Sau khi khởi động sim, bị cáo vô tình bấm vào số máy điện thoại của ông Chính. Vì tưởng đó là người bạn tên là Chinh nên Kim Anh nghe máy, khi nhận ra giọng ông Chính, Kim Anh không nghe nữa nhưng ông Chính đã nhận ra giọng Kim Anh.
Sau cuộc điện thoại nhầm đó, ông Chính liên tục gọi và nhắn tin vào máy điện thoại của Kim Anh rủ đi ăn tối nhưng Kim Anh từ chối. Đến 22h cùng ngày, bị cáo nhận được tin nhắn của ông Chính với nội dung: “Sao gọi nhiều lần không nghe máy?”, Kim Anh đã gọi lại cho ông Chính, sau đó ông Chính rủ Kim Anh đi sinh nhật bạn tại khách sạn Sheraton nhưng Kim Anh từ chối. Ông Chính doạ nếu Kim Anh không đi thì ngày mai sẽ nói với người yêu của Kim Anh về mối quan hệ của Kim Anh và ông Chính.
Khi HĐXX hỏi về việc ông Chính có biết bạn trai của Kim Anh không, bị cáo nói ông Chính biết vì trong những lần đi chơi với ông Chính, bạn trai bị cáo có nhắn tin vào điện thoại của bị cáo nên ông Chính có biết tên và số điện thoại của người yêu bị cáo. Khi HĐXX truy: “khi yêu và đi cùng ông Chính thì nhiều người khác cũng sẽ biết, tại sao phải sợ người yêu biết?”, Kim Anh khẳng định lúc bị cáo quan hệ tình cảm với ông Chính, không ai biết, bạn trai của bị cáo cũng không biết. Tới khi toà truy “đó là bị cáo nghĩ như thế?”, nữ hung thủ không trả lời mà bật khóc nói: “bị cáo đã biết tội của bị cáo rồi”.
|
Gia đình người bị hại (trong đó có con trai và vợ nạn nhân) mang theo di ảnh của nạn nhân đến toà. (Ảnh: Ng.L) |
Hoãn ngày tuyên án sang 31/12
Lời khai của Kim Anh bộc lộ mâu thuẫn khi một mặt khẳng định, lúc đầu bị cáo không biết ông Chính đã có vợ con vì ông Chính không bao giờ nói chuyện về gia đình, mặt khác, Kim Anh lại khẳng định, ông Chính biết rõ gia đình Kim Anh vì cả hai cùng quê ở Bắc Kạn. Hơn nữa, có mặt tại phiên toà, con trai nạn nhân là Nguyễn Tiến Trung, cho biết, trước đây khi học lớp 11, Trung cũng từng có quan hệ tình cảm với Kim Anh. Hơn thế, khi học ở trường cảnh sát, Trung là người đã cho anh Nông Đức Hải số điện thoại của Kim Anh để làm quen. Chính anh Hải cũng biết Kim Anh có quan hệ với ông Nguyễn Tiến Chính và có lần, Hải than phiền với Trung là tại sao Kim Anh lại có quan hệ bừa bãi như vậy.
Vẫn theo lời khai của bị cáo tại phiên toà thì sợ chuyện cũ sẽ bị tiết lộ với người yêu, bị cáo đã nhận lời đi chơi với ông Chính. Khoảng 0h30 ngày 14/2, ông Chính lái xe Lexus đến tập thể Vĩnh Hồ đón Kim Anh đi chơi. Kim Anh lên xe và ngồi vào nghế sau ghế lái. Đến 1h ngày 14/2, khi đến đầu ngõ 279 phố Đội Cấn, Hà Nội, ông Chính cho xe lùi vào trong ngõ khoảng 30m, đỗ lại và nói là chờ bạn.
Ngồi một lúc, ông Chính ngả ghế lái hết cỡ và nằm trên ghế buộc Kim Anh phải ngồi dịch sang bên phải. Sau đó, ông Chính đã thò tay vào bên trong ngực áo để sờ soạng, sàm sỡ với Kim Anh. Thấy vậy, Kim Anh lùi lại và bảo: “Đừng làm thế”. Được một lát, ông Chính lại tiếp tục luồn tay vào ngực sàm sỡ với Kim Anh khoảng 3-4 lần. Lần cuối cùng, ông Chính túm tóc Kim Anh kéo về phía trước, tốc áo của Kim Anh lên làm bị cáo khó thở.
Lúc đó, Kim Anh thò tay trái vào trong túi đồ ở sau lưng ghế lái của ông Chính, phát hiện thấy bên trong có một con dao ăn bằng Inox chuôi nhựa, lưỡi sắc, đầu nhọn. Đúng lúc này, ông Chính xuống xe, gọi điện thoại, sau đó lại lên ôtô nằm ngửa trên ghế lái và tiếp tục luồn tay vào sờ ngực Kim Anh. Khi nhìn thấy ông Chính tự tốc áo mình lên, kéo khoá quần, bị cáo sợ quá nên đã rút dao ra, một tay giữ đầu, tay kia cứa một nhát vào cổ nạn nhân.
Khi HĐXX đặt câu hỏi “lúc đó bị cáo vẫn có thể mở cửa xe để đi xuống, tại sao không làm mà phải cứa cổ nạn nhân?”, bị cáo Kim Anh vừa khóc vừa trả lời: “Lúc đó bị cáo tức giận quá nên đã không suy nghĩ gì”.
Vẫn theo lời khai của Kim Anh, sau khi gây án, bị cáo mở cửa xe bên phải xuống xe chạy ra đầu ngõ. Trên đường chạy, bị cáo đã vứt con dao. Sau đó 2 lần đổi xe taxi về phố Khuất Duy Tiến để gặp người yêu tên H rồi cả hai đi taxi thuê phòng nghỉ ở qua đêm. Trưa hôm sau, Kim Anh nhờ bạn đến nhà mình lấy quần áo và đồ đạc rồi đến nhà bác ruột ở phố Bùi Xương Trạch, Thanh Xuân, Hà Nội.
Khi HĐXX hỏi bị cáo có suy nghĩ gì sau khi gây án, Kim Anh sụt sùi rằng bị cáo rất ân hận, do nghĩ tương lai còn dài, cần có gia đình nên đã muốn chấm dứt mối quan hệ với ông Chính nhưng bị cáo không hiểu nhiều về pháp luật, khi sống ở thành phố không có kỹ năng sống, nông nổi nên dẫn tới hậu quả là bị cáo đã đánh mất cả cuộc đời mình.
Sau khi phân tích các tình tiết của vụ án, đại diện VKS đã đề nghị toà xử phạt bị cáo Kim Anh 17-19 năm tù giam về tội giết người có tính chất "côn đồ'.
Tuy nhiên, bào chữa cho bị cáo, luật sư Hằng Nga (Đoàn Luật sư Hà Nội) cho rằng mức án này quá nặng vì bị cáo gây án trong tình trạng bị kích động mạnh, bản thân bị xâm phạm và người phụ nữ dù trước đó có quan hệ bất chính nhưng khi họ không muốn tiếp tục nữa thì họ cũng cần được tôn trọng, bảo vệ.
Sau phần tranh tụng chiều nay, toà nghỉ nghị án, chiều mai (31/12), HĐXX sẽ tuyên án.
Ng.